Bạn đi học? Hay bạn đang đi làm?
1 tuần dài bạn chìm đắm trong tài liệu, dự án, hay sách vở... . Ngày chủ nhật, ngày nghỉ duy nhất trong tuần, bạn sẽ làm gì? Chắc hẳn bạn sẽ chẳng mấy khó khăn khi liệt kê ra hàng loạt những hoạt động vui chơi giải trí mà giới trẻ hiện đang yêu thích: xem phim, cà phê, chat chit, online, tụ tập bạn bè, shopping... .Tôi cũng vậy, và tự cho rằng như thế đã là ý nghĩa lắm rồi... .
Cho đến ngày hôm nay, 14/4/2013, ngày chủ nhật đầu tiên tôi dậy khi mới qua 5h sáng, không ngái ngủ, không phụng phịu, bật dậy dứt khoát khi biết rằng các bạn Tình nguyện viên đang đợi mình để cùng xuất phát. Suy nghĩ ấy sôi sục làm tôi phấn chấn hơn nhiều dù lao ra đường khi hơi lạnh vẫn phảng phất. Cười toe toét khi gặp những người bạn đồng hành, cả ở Câu lạc bộ Bắc Giang 24h, lẫn Câu lạc bộ Hòa Bình Xanh Việt Nam anh em và cùng hành quân ra địa điểm tập trung, cùng nhau hét to điểm danh từ 1 đến hết, cùng nhảy dân vũ, cùng hò hét hô vang những khẩu hiệu dành cho tuổi trẻ. Sự uể oải khi đêm qua thức khuya hoàn toàn tan biến, trái tim như vỡ òa khi hòa chung không khí sôi động, nhiệt huyết khi xung quanh đều là những sắc áo đỏ sao vàng Việt Nam và sắc xanh Tình Nguyện. Ai ai cũng phấn chấn vì một ngày chủ nhật đầu tiên ý nghĩa.
Là con gái, chuyện quét dọn không phải chưa từng trải qua, nhưng cùng gần 100 Tình nguyện viên đi dọn dẹp đường phố là điều tôi chưa từng làm. Đôi chút ngượng ngùng, đôi chút lúng túng, nhưng dần rồi những nhát chổi đã tự tin hơn nhiều, nhất là được sự quan tâm của người dân quanh khu phố, và được Đoàn Phường địa phương, phường Trưng Vương ủng hộ rất nhiệt tình.
Lăng xăng quét chỗ này, hót chỗ kia, bóc quảng cáo, cạo cao su dính trên đường,.. ngoảnh đi ngoảnh lại đã gần qua trưa. Đúng là khi làm việc, thời gian trôi qua thật nhanh. Công việc đã hoàn thành, chúng tôi di chuyển về Ủy ban Phường để họp rút kinh nghiệm và đưa ra kế hoạch tuần sau. Chia sẻ từng ngụm nước, từng miếng hoa quả giữa trời nắng nóng, mới thấy ấm tình đồng chí, đồng bào. Mặt ai cũng đỏ lựng và ướt mồ hôi, nhưng nụ cười sáng lóa trên môi từng người. Mặc dù mệt nhưng mọi người đều nhiệt tình tham gia các trò chơi tập thể, cùng nắm tay gắn kết thành một khối đồng nhất.
À không, còn nữa chứ, khi đang dọn dẹp đường phố, chúng tôi còn bắt gặp một vụ tai nạn mà người bị nạn là một bà cụ, bị xe đâm gãy chân. Không chần chừ, mọi người cùng nhau giúp đỡ, đưa bà cụ đến bệnh viện cấp cứu, an ủi người nhà nạn nhân, sau đó lại tiếp tục công việc dang dở. Và tôi cũng nhận ra những ánh mắt thiện cảm, những nụ cười khích lệ của người dân quanh đó.
Và bây giờ, sau một bữa ăn tập thể đơn giản nhưng đầy ắp tiếng cười, tôi ngồi đây, viết những dòng này nhưng nụ cười không thể tắt. Tôi thấy mình trưởng thành hơn, thấy mình sống có trách nhiệm hơn, và hãnh diện lẫn tự hào khi biết mình đã đóng phần sức nhỏ vì biển đảo quê hương, vì Tổ quốc thân yêu đời đời bền vững.
Thùy Linh
1 tuần dài bạn chìm đắm trong tài liệu, dự án, hay sách vở... . Ngày chủ nhật, ngày nghỉ duy nhất trong tuần, bạn sẽ làm gì? Chắc hẳn bạn sẽ chẳng mấy khó khăn khi liệt kê ra hàng loạt những hoạt động vui chơi giải trí mà giới trẻ hiện đang yêu thích: xem phim, cà phê, chat chit, online, tụ tập bạn bè, shopping... .Tôi cũng vậy, và tự cho rằng như thế đã là ý nghĩa lắm rồi... .
Cho đến ngày hôm nay, 14/4/2013, ngày chủ nhật đầu tiên tôi dậy khi mới qua 5h sáng, không ngái ngủ, không phụng phịu, bật dậy dứt khoát khi biết rằng các bạn Tình nguyện viên đang đợi mình để cùng xuất phát. Suy nghĩ ấy sôi sục làm tôi phấn chấn hơn nhiều dù lao ra đường khi hơi lạnh vẫn phảng phất. Cười toe toét khi gặp những người bạn đồng hành, cả ở Câu lạc bộ Bắc Giang 24h, lẫn Câu lạc bộ Hòa Bình Xanh Việt Nam anh em và cùng hành quân ra địa điểm tập trung, cùng nhau hét to điểm danh từ 1 đến hết, cùng nhảy dân vũ, cùng hò hét hô vang những khẩu hiệu dành cho tuổi trẻ. Sự uể oải khi đêm qua thức khuya hoàn toàn tan biến, trái tim như vỡ òa khi hòa chung không khí sôi động, nhiệt huyết khi xung quanh đều là những sắc áo đỏ sao vàng Việt Nam và sắc xanh Tình Nguyện. Ai ai cũng phấn chấn vì một ngày chủ nhật đầu tiên ý nghĩa.
Là con gái, chuyện quét dọn không phải chưa từng trải qua, nhưng cùng gần 100 Tình nguyện viên đi dọn dẹp đường phố là điều tôi chưa từng làm. Đôi chút ngượng ngùng, đôi chút lúng túng, nhưng dần rồi những nhát chổi đã tự tin hơn nhiều, nhất là được sự quan tâm của người dân quanh khu phố, và được Đoàn Phường địa phương, phường Trưng Vương ủng hộ rất nhiệt tình.
Lăng xăng quét chỗ này, hót chỗ kia, bóc quảng cáo, cạo cao su dính trên đường,.. ngoảnh đi ngoảnh lại đã gần qua trưa. Đúng là khi làm việc, thời gian trôi qua thật nhanh. Công việc đã hoàn thành, chúng tôi di chuyển về Ủy ban Phường để họp rút kinh nghiệm và đưa ra kế hoạch tuần sau. Chia sẻ từng ngụm nước, từng miếng hoa quả giữa trời nắng nóng, mới thấy ấm tình đồng chí, đồng bào. Mặt ai cũng đỏ lựng và ướt mồ hôi, nhưng nụ cười sáng lóa trên môi từng người. Mặc dù mệt nhưng mọi người đều nhiệt tình tham gia các trò chơi tập thể, cùng nắm tay gắn kết thành một khối đồng nhất.
À không, còn nữa chứ, khi đang dọn dẹp đường phố, chúng tôi còn bắt gặp một vụ tai nạn mà người bị nạn là một bà cụ, bị xe đâm gãy chân. Không chần chừ, mọi người cùng nhau giúp đỡ, đưa bà cụ đến bệnh viện cấp cứu, an ủi người nhà nạn nhân, sau đó lại tiếp tục công việc dang dở. Và tôi cũng nhận ra những ánh mắt thiện cảm, những nụ cười khích lệ của người dân quanh đó.
Và bây giờ, sau một bữa ăn tập thể đơn giản nhưng đầy ắp tiếng cười, tôi ngồi đây, viết những dòng này nhưng nụ cười không thể tắt. Tôi thấy mình trưởng thành hơn, thấy mình sống có trách nhiệm hơn, và hãnh diện lẫn tự hào khi biết mình đã đóng phần sức nhỏ vì biển đảo quê hương, vì Tổ quốc thân yêu đời đời bền vững.
Thùy Linh
Được sửa bởi phamtuananh9x ngày 13/7/2013, 19:16; sửa lần 1.