Dã quỳ vàng màu ly biệt, quê tôi vẫn gọi là hoa cúc đắng,mọc hoang dại bên những bờ dậu không ai nhìn ngó,xưa khó khăn người dân dùng để ủ phân xanh,vậy nhưng nó lại là niềm tự hào của người gia lại,tay nguyên nữa,bởi nó là sản vật địa phương mang đậm phong vị và hồn cốt vùng, miền.
rau má cũng thế, mọc ở nhiều nơi.nhưng người ta đôi khi lại nhìn nó bằng sự khinh khi, chế nhạo và được áp dụng cho cả người thanh hoá vốn chất phác,cục mịch và quen đau thương,đói khổ,thực ra không có gì phải xấu hổ,mà có lẽ còn là niềm tự hào của mảnh đất mô tê cửa ngõ miền trung còn nhiều gian khó này,trong xâu thẳm rau má kia ẩn chứa một tâm hồn thuần phác của người dân ái châu xưa kia từng lấy rau má làm thức ăn chính { kèm với cua đồng, nhiều khi ăn gỏi cua đồng } qua cơn đói lòng mùa giáp hạt và góp cả vào kho bình lương của tướng sĩ những đoàn quân ra trận,trong xâu thẳm rau má kia là mạch nguần sức sống cuồn cuộn chảy,cây rau má mọc thanh trên bất cứ thân đất nào, không cần sự che chở chăm bón như nhính sức sống vĩ đại của người dân nửa muốn ra nhập khu ba ,khi lại muốn về khu bốn trong trường chinh mấy nghìn năm đất nước đau thương.
tôi may mắn được sinh ra và lớn lên ở một vùng đât nắm ở phía tây của thanh hoá,tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi chăn trâu căt cỏ đuổi bướm bên ven bờ sông,thả diều trong những buổi chiều mát hoàng hôn, lặn lội mưu sinh trong vùng đất nắng gắt mưa nhiều,lúa mất ,ngô khoai mất mùa , chỉ có cây rau má vẫn ngàn đời vươn lên cùng người dân,đông hành chia bùi sẻ ngọt cùng lam lũ với người dân, chính vì vậy , người thanh hoá có trải qua bao bình biến đau thương và cả khi ngồi say khướt bên sơn hào hải vị họ vẫn đặt niềm tin , trao trọn niềm tin vào cây rau má, cái mơ ước mộc mạc đơn sơ kiểu '' ước mơ của người thanh hoá lá rau má to bằng lá sen'' mà người dân bắc hà thường giễu cợt cũng là cái hay, chừng mực nào đó lạ là sự tôn vinh tinh thần,về cốt cách của người dân thanh hoá !?
Ngay chính bây giờ đây tôi đang sống và làm việc trong vùng đất mưa nắng thất thường của miền nam này, trong những nhà hàng họ vẫn có món canh rau má , hấp dần kho cùng với thit có tên gọi là rau má của người dân thanh hoá, ngay trong công ty tôi cũng vậy rau má họ thường lấy làm món canh nước mát và ngon lành làm sao.
rau má xứ thanh - linh hồn người thanh hoá , giờ đẵ có một vị trí thật rõ ràng .
những ai chưa biết về con người về vùng đất anh hùng này, và cả những cây rau má mạnh mẽ kia đang từng ngày vươn lên cùng con người xứ thanh, thì cứ giễu cợt đi... rồi đến một ngày nào đó mọi người sẽ biết đến rau má và sự quan trong của rau má như thế nào.cũng như sức sống mãnh liệt cần cù của con người vùng miền cửa ngõ của miền trung này.
rau má cũng thế, mọc ở nhiều nơi.nhưng người ta đôi khi lại nhìn nó bằng sự khinh khi, chế nhạo và được áp dụng cho cả người thanh hoá vốn chất phác,cục mịch và quen đau thương,đói khổ,thực ra không có gì phải xấu hổ,mà có lẽ còn là niềm tự hào của mảnh đất mô tê cửa ngõ miền trung còn nhiều gian khó này,trong xâu thẳm rau má kia ẩn chứa một tâm hồn thuần phác của người dân ái châu xưa kia từng lấy rau má làm thức ăn chính { kèm với cua đồng, nhiều khi ăn gỏi cua đồng } qua cơn đói lòng mùa giáp hạt và góp cả vào kho bình lương của tướng sĩ những đoàn quân ra trận,trong xâu thẳm rau má kia là mạch nguần sức sống cuồn cuộn chảy,cây rau má mọc thanh trên bất cứ thân đất nào, không cần sự che chở chăm bón như nhính sức sống vĩ đại của người dân nửa muốn ra nhập khu ba ,khi lại muốn về khu bốn trong trường chinh mấy nghìn năm đất nước đau thương.
tôi may mắn được sinh ra và lớn lên ở một vùng đât nắm ở phía tây của thanh hoá,tuổi thơ tôi gắn liền với những buổi chăn trâu căt cỏ đuổi bướm bên ven bờ sông,thả diều trong những buổi chiều mát hoàng hôn, lặn lội mưu sinh trong vùng đất nắng gắt mưa nhiều,lúa mất ,ngô khoai mất mùa , chỉ có cây rau má vẫn ngàn đời vươn lên cùng người dân,đông hành chia bùi sẻ ngọt cùng lam lũ với người dân, chính vì vậy , người thanh hoá có trải qua bao bình biến đau thương và cả khi ngồi say khướt bên sơn hào hải vị họ vẫn đặt niềm tin , trao trọn niềm tin vào cây rau má, cái mơ ước mộc mạc đơn sơ kiểu '' ước mơ của người thanh hoá lá rau má to bằng lá sen'' mà người dân bắc hà thường giễu cợt cũng là cái hay, chừng mực nào đó lạ là sự tôn vinh tinh thần,về cốt cách của người dân thanh hoá !?
Ngay chính bây giờ đây tôi đang sống và làm việc trong vùng đất mưa nắng thất thường của miền nam này, trong những nhà hàng họ vẫn có món canh rau má , hấp dần kho cùng với thit có tên gọi là rau má của người dân thanh hoá, ngay trong công ty tôi cũng vậy rau má họ thường lấy làm món canh nước mát và ngon lành làm sao.
rau má xứ thanh - linh hồn người thanh hoá , giờ đẵ có một vị trí thật rõ ràng .
những ai chưa biết về con người về vùng đất anh hùng này, và cả những cây rau má mạnh mẽ kia đang từng ngày vươn lên cùng con người xứ thanh, thì cứ giễu cợt đi... rồi đến một ngày nào đó mọi người sẽ biết đến rau má và sự quan trong của rau má như thế nào.cũng như sức sống mãnh liệt cần cù của con người vùng miền cửa ngõ của miền trung này.