Về đến nhà chân tay rả rời, mệt mỏi chỉ có một điều duy nhất muốn làm là tắm và ngủ sau một chặng đường đi bộ giữa nắng nóng... . Nhưng rồi khi dội lên người làn nước mát lạnh của vòi hoa sen lại thấy nhớ những dòng nước suối trong vắt, nhớ những tiếng cười của các anh em trong mái nhà Hòa Bình Xanh Việt Nam, nhớ những con đường gập ghềnh và cả những bữa cơm quây quần bên nhau dù gian khổ.
Nhớ và thấy bình yên trong lòng khi thức dậy... . Tổ quốc tôi Việt Nam, anh em tôi Việt Nam, gia đình tôi Hòa Bình Xanh Việt Nam.