Câu lạc bộ tình nguyện Hòa Bình Xanh Việt Nam


Trung Thu cho em

    Xíu Xấu Xí
    Xíu Xấu Xí
    Cấp 1
    Cấp 1
    Tên thật Tên thật : Phạm Thị Hồng
    Đến từ Đến từ : Quảng Bình

    Trung Thu cho em Empty Trung Thu cho em

    Bài gửi by Xíu Xấu Xí 20/8/2016, 00:44

    27/09/2015
     
    Ngoài kia, thời tiết vẫn thay đổi đến mức phát bệnh, con người uể oải chống chọi với mưa nắng thất thường. Những đợt mưa dầm dề thúi đất thúi đai của tháng Tám, đường sá ngập ngụa, nắng bắt kịp, cũng chẳng thua mưa là mấy, oai ức và chói chang. Đâu đó ta bất giác lại nghĩ về những mảnh đời cơ cực. Đâu đó vẫn có những con người chui vô bếp tất bật với bánh trái, đâu đó vẫn có bạn đội mưa đi giao bánh gây quỹ. Thì là vì Trung thu đó mà! Trung thu đâu chỉ riêng bản thân ta, đâu chỉ một mình ta hưởng trọn. Tôi, bạn vẫn hối hả với nhịp sống thường nhật, hối hả với cuộc sống mưu sinh. Trong một góc nhỏ của tâm hồn, có những con người vẫn dành cho mình vài đam mê rất riêng, rất khác.
    Trung Thu cho em Tet-tr10

    Phố, vẫn tấp nập người qua lại. Có những con người vô tình lướt qua ta như chưa hề quen biết. Ta cũng hối hả lắm, hối hả cho cuộc mưu sinh, hối hả cho những đam mê và ta cũng quên người từ lúc nào chẳng biết. Phố quen mặt ta và bạn, có khi nào phố nhàm chán ta không nhỉ? Ta và bạn lượn lờ khắp phố chỉ để mong chọn được chiếc đèn giá rẻ nhất đẹp nhất, chiếc bánh Trung thu giá hữu nghị nhưng ngon, những hộp sắp màu chất lượng. Ta và bạn cứ thế vi vu. Bạn mạnh miệng trả giá cho từng chiếc bút chì, cục gôm, cục tẩy, phấn màu… ta lủi thủi đi theo. Người bán cũng nhìn ta và bạn cười thông cảm, “ừ, tụi nó đi làm tình nguyện mà”! Nắng vẫn gay gắt táp vào mặt, ta với bạn mệt nhoài với hàng hóa, với bụi bám, và cả đói khát. Ta cười, bạn nhăn mặt khó chịu, nhưng ta biết bạn cũng vui như ta. Cứ như thế, ta với bạn nhiều lắm những chuyến đi.
    Quán, vẫn lưa thưa người ra vào. Chủ quán bận rộn với bao nhiêu là bánh trái, và dường như hững hờ với khách, khách ăn qua loa rồi ra về, tò mò soi vào các chị chủ nhỏ. Ở đây, ta và bạn đang tỉ mỉ từng khâu chuẩn bị để làm bánh, để bán bánh và để có tiền gây quỹ tổ chức Trung thu cho sắp nhỏ. Ta và bạn hớn hở với mẻ bánh đầu tiên, ta quên cả đau với nguyên tay phỏng dột vì lửa, hì hục thử sản phẩm đầu tay, ta và bạn hạnh phúc lắm! Rồi cứ thế, ta pha chế, bạn vào khuôn, ta đo lường bạn đưa đi hấp, những chiếc bánh đáng yêu trên mồ hôi, sự vụng về và niềm đam mê của ta và bạn ra đời. Facebook ngập tràn những status rao bán bánh, ta và bạn cứ thế ngồi hóng xem có ai đặt bánh không. Rồi bánh cũng gần hết. Sắp Trung thu rồi nhỉ!
    Trung thu đến, ta và bạn đi khắp phố chỉ để tìm một địa điểm bơm bóng bay hình thú. Ta cáu, bạn lẩm bẩm “sao hiếm hoi đến thế”… Ôm cả hơn trăm chiếc bóng, ta và bạn dừng lại ở quán sửa xe, bơm khí không được thì ta bơm hơi, từng khuôn mặt thân quen loay hoay với từng chiếc bóng. Người qua đường liếc ánh mắt tò mò vào những quả bóng dễ thương hơn là chúng ta. Rồi những trái bóng khó bảo cứ lần lượt trao cho từng em nhỏ ở Trung tâm khuyết tật, các em vui, ta và bạn hạnh phúc. Ở nơi khác bạn cũng tất bật với đèn lồng, bánh trái, với loa đài sân khấu, bạn chỉ kịp nhắn cho ta dòng tin “ở đó sao rồi”, “ừ, rất tuyệt. Ổn chứ?”.
    Ta và bạn ngồi dưới trăng, thì người lớn cũng đón Trung thu ấy mà. Hơi thở khó nhọc vì mệt, thế là đã thành công tốt đẹp, các em nhỏ giờ này đã ngủ. Trăng sáng lắm, Rằm tháng Tám mà, tự nhiên thấy yêu những con người bên ta. Những con người mang tên Tình Nguyện.
    Ta và bạn lại trở về nhà khi đường phố nhá nhem tối, khi những đứa cháu thân yêu của ta đã chìm vào giấc ngủ, ta đi từng phòng, khẽ thơm lên đôi má và thì thầm “Trung thu mau ăn chóng lớn nhé những thiên thần của ta”.
    Trung thu qua đi nhẹ nhàng!