Lang thang trong bóng chiều tà
Hồn thơ đã mất, người xưa cũng rời.
Hồn thơ đã mất, người xưa cũng rời.
Vườn thơ mà không thơ. Lang thang trong bóng chiều tà Hồn thơ đã mất, người xưa cũng rời.
TẢN MẠN CHIỀU THUChiều về trên ánh hoàng hôn tản mạn Gió si tình tán tỉnh ngàn sắc hoa Nắng thướt tha ngân nga cùng gió mát Cơn mưa vàng thoắt đến rồi thoắt đi. Hoa buồn bã thả hồn vào trong gió Đắm đuối say cái hương sữa ngọt ngào. Chiều thiếp đi trong tiếng gió du dương Trong tiếng lòng buồn thương đầy nhung nhớ.
Re: Vườn thơ mà không thơ. CÙNG NHAU Tôi và bạn.chúng ta và những người khác nữa Vẫn mải miết đi tìm một nửa Hoặc vẫn hoài về hình bóng thủa xưa Dẫu có buồn dẫu có khóc như mưa Hoặc lang thang 1 mình trên những con phố nhỏ Thì vẫn chỉ là ta với gió Những thầm thì trậm lặng thẳm sâu Mỗi con người có riêng 1 nỗi đau Một riêng tư sao chẳng thể ai chia sẻ Dẫu yêu người đến cồn cào như thế Chẳng nói lên lời bởi có đến được đâu. Vậy tôi với bạn cùng vui lên bạn nhé |